Thursday, April 24, 2025

Không Phải Bạn Do Dự, Chỉ Là Bạn Đang 'Bảo Vệ Điều Gì Đó': Khám Phá Các Phong Cách Ra Quyết Định Của Chính Mình

Hiểu Biết và Làm Chủ Nghệ Thuật Ra Quyết Định

Ai trong chúng ta cũng từng trải qua cảm giác "đứng hình" trước một ngã rẽ quan trọng, hay thậm chí là những lựa chọn nhỏ nhặt hàng ngày. Chọn công việc nào? Có nên đầu tư vào đây không? Ăn gì tối nay? Cảm giác do dự, bối rối khiến ta trì hoãn, thậm chí bỏ lỡ cơ hội. Đôi khi, chúng ta tự gán cho mình mác "người thiếu quyết đoán" và cảm thấy bất lực.

Nhưng liệu sự do dự có phải chỉ đơn thuần là thiếu thông tin hay thiếu quyết đoán? Có một góc nhìn mới đầy thú vị: Có thể bạn không hề do dự, mà chỉ đang... bảo vệ một điều gì đó. Và đằng sau sự "mắc kẹt" đó là những "phong cách" ra quyết định riêng biệt, được định hình bởi những yếu tố sâu sắc hơn bên trong.

Sự Do Dự - Một Cơ Chế Bảo Vệ?

Thay vì xem sự do dự là một khuyết điểm cần loại bỏ, hãy nhìn nó như một cơ chế bảo vệ. Chúng ta chần chừ bởi vì sợ hãi, bởi vì tiếng nói từ trực giác đang lên tiếng, hoặc bởi vì những kinh nghiệm từ quá khứ (thành công hoặc thất bại) đang ảnh hưởng. Mỗi lần ta đứng lại, có thể tiềm thức đang cố gắng che chắn ta khỏi một nguy cơ nào đó – dù là rủi ro thực tế hay chỉ là rủi ro trong suy nghĩ.

Góc nhìn này mở ra cánh cửa để chúng ta hiểu sâu hơn về chính mình. Thay vì dằn vặt bản thân vì sự thiếu quyết đoán, chúng ta được mời gọi nhìn vào cách mình đưa ra quyết định – hay né tránh nó – như những "phong cách" riêng biệt. Việc nhận diện và hiểu rõ những phong cách này không chỉ giúp chúng ta vượt qua sự "mắc kẹt" mà còn là một bước quan trọng trên hành trình làm chủ cuộc sống của mình.

Năm Phong Cách Ra Quyết Định Phổ Biến

Dưới đây là năm "phong cách" ra quyết định phổ biến mà chúng ta có thể nhận diện:

1. Người Suy Nghĩ Quá Nhiều (The Overthinker)

  • Chân dung: Đây là những "nhà chiến lược gia bất đắc dĩ". Trước một quyết định, họ lao vào phân tích mọi ngóc ngách, thu thập thông tin không ngừng nghỉ, dự đoán mọi kịch bản có thể xảy ra – cả tốt lẫn xấu – đến mức cuối cùng rơi vào trạng thái "tê liệt bởi phân tích" và không thể đưa ra lựa chọn cuối cùng.
  • Tại sao lại như vậy? Nỗi sợ thất bại và khao khát sự hoàn hảo là động lực chính. Họ muốn chắc chắn 100% rằng mình đang đi đúng đường, và ý nghĩ về một sai lầm nhỏ cũng đủ khiến họ lùi bước.
  • Thách thức: Dù sự kỹ lưỡng là điểm mạnh, phong cách này dễ bỏ lỡ thời cơ quý báu, tiêu tốn năng lượng vào những chi tiết không cần thiết và gây ra căng thẳng mạn tính.
  • Con đường phía trước: Học cách chấp nhận sự không hoàn hảo và rủi ro có tính toán. Đặt ra hạn chót rõ ràng cho việc ra quyết định. Quan trọng nhất là nhận ra rằng, đôi khi, sự không quyết định cũng là một quyết định – một quyết định để duy trì hiện trạng, và điều đó cũng có cái giá của nó.

2. Người Quyết Định Bằng Trực Giác (The Gut-Driven Decider)

  • Chân dung: Những "ngọn lửa bùng cháy" này sống dựa vào cảm giác từ bên trong. Họ tin tưởng mãnh liệt vào "linh cảm" của mình và thường đưa ra quyết định nhanh chóng, dựa trên cảm xúc hoặc những phản ứng tức thời của cơ thể.
  • Tại sao lại như vậy? Họ có thể có sự kết nối mạnh mẽ với cơ thể và cảm xúc, hoặc đã có những trải nghiệm thành công trong quá khứ khi nghe theo tiếng lòng.
  • Thách thức: Dù sự dứt khoát là lợi thế và thường truyền cảm hứng, phong cách này có nguy cơ bỏ qua dữ liệu logic quan trọng, dễ bị thiên lệch bởi cảm xúc nhất thời hoặc những thành kiến ngầm từ kinh nghiệm cũ.
  • Con đường phía trước: Học cách cân bằng giữa trực giác và phân tích dữ liệu. Thử nghiệm "tiếng lòng" của mình bằng cách tìm kiếm thêm thông tin hoặc góc nhìn khác. Phát triển trực giác theo từng lĩnh vực chuyên môn thông qua thực hành và phản tư.

3. Người Cần Sự Xác Nhận Từ Bên Ngoài (The External Validator)

  • Chân dung: "Người tìm kiếm đồng minh" này cảm thấy an toàn nhất khi quyết định của họ được người khác ủng hộ hoặc xác nhận. Họ thường tìm kiếm ý kiến từ bạn bè, gia đình, đồng nghiệp hoặc chuyên gia trước khi đưa ra lựa chọn cuối cùng.
  • Tại sao lại như vậy? Nhu cầu thuộc về, sợ bị sai lầm khi đứng một mình, hoặc những trải nghiệm bị chỉ trích khi đưa ra quyết định độc lập trong quá khứ có thể là nguyên nhân.
  • Thách thức: Dù có điểm mạnh là thu thập được nhiều góc nhìn đa dạng, phong cách này dễ đánh mất chủ kiến cá nhân, ra những quyết định "pha loãng" không thực sự phù hợp với bản thân, và phụ thuộc quá nhiều vào sự đồng ý của người khác.
  • Con đường phía trước: Đặt giới hạn cho việc tìm kiếm ý kiến (ví dụ: chỉ hỏi ý kiến từ 2-3 người đáng tin cậy). Tập luyện sự tự tin vào phán đoán của mình bằng cách bắt đầu từ những quyết định nhỏ. Nhận ra rằng bạn là người chịu trách nhiệm cuối cùng cho cuộc đời mình, không phải người khác.

4. Người Quyết Định Nhanh Chóng (The Snap Decider)

  • Chân dung: Những "tia chớp xẹt ngang" này hành động gần như ngay lập tức khi đối mặt với một quyết định. Họ không thích sự chần chừ và thường ra tay nhanh chóng để thoát khỏi cảm giác không chắc chắn.
  • Tại sao lại như vậy? Sự không thoải mái với sự mơ hồ, sợ hối tiếc vì bỏ lỡ cơ hội, hoặc đơn giản là bản tính bốc đồng.
  • Thách thức: Tạo ra động lực tức thời là điểm cộng, nhưng phong cách này dễ mắc phải những sai lầm do thiếu suy xét, đưa ra quyết định nông nổi và có thể gây tổn hại đến các mối quan hệ hoặc kết quả lâu dài.
  • Con đường phía trước: Tập xây dựng những "khoảng dừng" nhỏ trước khi hành động. Đếm đến mười, hít thở sâu, hoặc dành ra 5-10 phút để xem xét lại. Phản tư về những lần quyết định vội vàng đã gây ra hậu quả không mong muốn như thế nào.

5. Người Né Tránh (The Avoider)

  • Chân dung: "Cơn gió thoảng qua" này không quyết định gì cả. Họ trì hoãn vô thời hạn, hy vọng rằng vấn đề sẽ tự giải quyết, cơ hội sẽ tự đến, hoặc ai đó sẽ đưa ra quyết định thay cho họ.
  • Tại sao lại như vậy? Nỗi sợ thất bại quá lớn, sự không thoải mái cực độ với sự không chắc chắn, hoặc cảm giác bất lực khiến họ chọn cách "không làm gì cả".
  • Thách thức: Dù có thể mang lại cảm giác bình yên tạm thời khi không phải đối mặt với áp lực, phong cách này khiến họ bỏ lỡ vô số cơ hội, đánh mất quyền kiểm soát cuộc sống và cuối cùng có thể đối mặt với những vấn đề lớn hơn do không được giải quyết.
  • Con đường phía trước: Đối diện với nỗi sợ hãi đằng sau sự né tránh. Bắt đầu từ những quyết định cực kỳ nhỏ và dễ dàng để xây dựng sự tự tin. Chia nhỏ các quyết định lớn thành các bước nhỏ hơn. Tìm kiếm sự hỗ trợ từ người khác để có động lực hành động.

Con Đường Đến Sự Tự Chủ

Điểm mấu chốt và truyền cảm hứng nhất ở đây là: đây là những phong cách, những hình mẫu, chứ không phải là bản án chung thân. Chúng ta hoàn toàn có thể nhận diện chúng và thay đổi. Việc nghiên cứu và hiểu rõ hơn về các mô hình ra quyết định xác nhận rằng sự thấu hiểu bản thân là chìa khóa.

Việc cải thiện kỹ năng ra quyết định không chỉ là áp dụng những mẹo thực tế (như đặt hạn chót, thu thập thông tin có chọn lọc) mà còn là một hành trình thấu hiểu nội tâm sâu sắc. Đó là việc đối diện với nỗi sợ hãi, lắng nghe trực giác một cách có ý thức, và học hỏi từ những kinh nghiệm trong quá khứ mà không bị chúng trói buộc.

Mỗi phong cách đều có điểm mạnh và điểm yếu riêng. Mục tiêu không phải là trở thành một người chỉ có một phong cách duy nhất, mà là phát triển khả năng linh hoạt, biết khi nào cần suy nghĩ kỹ lưỡng, khi nào nên lắng nghe trực giác, khi nào nên tham khảo ý kiến, khi nào cần hành động nhanh chóng, và khi nào sự kiên nhẫn là cần thiết.

Kết luận

Vì vậy, lần tới khi bạn cảm thấy "mắc kẹt" trước một lựa chọn, đừng vội tự trách mình là người thiếu quyết đoán. Hãy tạm dừng, hít thở sâu và nhìn lại "phong cách" của bạn đang vận hành như thế nào. Hỏi xem bạn đang cố gắng "bảo vệ" điều gì đằng sau sự chần chừ hay sự vội vàng đó.

Hãy nhớ rằng, sự thấu hiểu này chính là bước đầu tiên trên hành trình làm chủ nghệ thuật ra quyết định – một kỹ năng thiết yếu để kiến tạo cuộc sống mà bạn thực sự mong muốn. Con đường đi đến sự tự chủ không nằm ở việc trở thành người hoàn hảo không bao giờ do dự, mà ở việc hiểu rõ bản thân, đối diện với những yếu tố định hình mình và chủ động lựa chọn cách mình phản ứng trước mỗi ngã rẽ của cuộc đời. Bạn không do dự, bạn chỉ đang trên đường khám phá chính mình và làm chủ hành trình phía trước mà thôi.


Người Phấn Đấu Để Làm Hài Lòng Người Khác: Hành Vi Tâm Lý Gây Hại Cho Bản Thân

 Trong một xã hội đề cao sự hòa hợp và lòng tốt, việc trở thành "người tốt" dường như là mục tiêu mà nhiều người hướng tới. Tuy nhiên, một bài đăng trên nền tảng X của Tiến sĩ Lorwen C Nagle, PhD, đã làm dấy lên một cuộc thảo luận sâu sắc về hệ quả tâm lý của thói quen làm hài lòng người khác (people-pleasing). Với hình ảnh minh họa mạnh mẽ về một cơ thể con người được bao bọc bởi hệ thần kinh rối loạn, bài đăng của Tiến sĩ Nagle nhấn mạnh rằng hành vi này không chỉ gây tổn thương tinh thần mà còn "tái cấu trúc" não bộ, dẫn đến lo âu mãn tính và đánh mất bản sắc cá nhân.

Nguồn Gốc Của Hành Vi Làm Hài Lòng Người Khác

Theo Tiến sĩ Nagle, lo âu không phải là vấn đề chỉ xuất hiện ở tuổi trưởng thành mà có gốc rễ từ thời thơ ấu, khi một đứa trẻ buộc phải trở thành "người con ngoan" để tồn tại trong môi trường cảm xúc bất ổn. "Bạn không sinh ra đã lo âu – bạn được huấn luyện để trở nên lo lắng," bà viết. Quan điểm này được củng cố bởi Tiến sĩ Gabor Maté, một chuyên gia hàng đầu về chấn thương và tâm lý. Trong cuốn sách The Myth of Normal (2022), Maté giải thích rằng trẻ em thường phải lựa chọn giữa sự gắn kết (attachment) với gia đình và tính xác thực (authenticity) của bản thân. Để đảm bảo an toàn và được yêu thương, trẻ em thường hy sinh cái tôi thật, dần hình thành thói quen làm hài lòng người khác (Maté, 2022).

Hành vi này không chỉ là một phản ứng cảm xúc mà còn là một cơ chế sinh tồn. Tiến sĩ Nagle chỉ ra rằng khi một đứa trẻ phải liên tục "đọc vị" cảm xúc của người lớn và điều chỉnh hành vi để tránh xung đột, chúng rơi vào trạng thái "fawn" (lấy lòng) hoặc "freeze" (đóng băng). Đây là hai trạng thái thuộc lý thuyết đa thần kinh (Polyvagal Theory) do Stephen Porges phát triển. Theo Porges, hệ thần kinh phế vị (vagus nerve) đóng vai trò quan trọng trong việc điều chỉnh phản ứng với căng thẳng. Khi trẻ em liên tục phải kìm nén cảm xúc thật, phần dorsal vagal (phế vị lưng) bị kích hoạt quá mức, dẫn đến trạng thái "tắt máy" (shutdown) – một phản ứng bảo vệ trước nguy cơ bị từ chối hoặc bỏ rơi (Porges, 2011).

Hệ Quả Lâu Dài Đối Với Não Bộ Và Sức Khỏe Tâm Lý

Hành vi làm hài lòng người khác không chỉ dừng lại ở mức hành vi mà còn ảnh hưởng sâu sắc đến cấu trúc và chức năng của não bộ. Tiến sĩ Nagle giải thích rằng việc kìm nén cảm xúc – như tức giận, nhu cầu cá nhân hay ý kiến thật – đòi hỏi một lượng lớn năng lượng tinh thần. Điều này dẫn đến sự suy giảm hoạt động của vỏ não trước trán (prefrontal cortex), khu vực chịu trách nhiệm cho việc kiểm soát bản thân và ra quyết định, đồng thời làm tăng hoạt động quá mức của hạch hạnh nhân (amygdala), trung tâm xử lý cảm xúc và phản ứng sợ hãi trong não bộ. Nghiên cứu của Joseph LeDoux trong The Emotional Brain (2000) đã chỉ ra rằng sự kích hoạt liên tục của hạch hạnh nhân khiến con người rơi vào trạng thái cảnh giác quá mức (hypervigilance), luôn lo lắng về việc làm sao để được chấp nhận (LeDoux, 2000).

Hậu quả của quá trình này là một vòng luẩn quẩn: càng kìm nén bản thân, người ta càng trở nên lo âu, và càng lo âu, họ càng cố gắng làm hài lòng người khác để tránh xung đột. Theo một nghiên cứu được công bố trên Journal of Clinical Psychology (2020), những người có thói quen làm hài lòng người khác thường có nguy cơ cao mắc các rối loạn lo âu và trầm cảm do sự mất kết nối với bản thân (Smith et al., 2020). Tiến sĩ Nagle minh họa điều này qua một sơ đồ trong chuỗi bài đăng của mình, cho thấy cách mà việc kháng cự cảm xúc, suy nghĩ và hoàn cảnh dẫn đến sự gia tăng lo âu. "Hệ thần kinh của bạn bắt đầu liên kết tính xác thực với nguy hiểm," bà viết, "và để bảo vệ bạn, nó im lặng nhu cầu thật của bạn."

Cái Giá Của Việc Trở Thành "Người Tốt"

Hành vi làm hài lòng người khác không chỉ gây tổn thương về mặt tâm lý mà còn khiến người ta đánh mất chính mình. Tiến sĩ Nagle liệt kê một loạt biểu hiện phổ biến ở những người mắc phải vấn đề này: không thể nói "không" mà không cảm thấy tội lỗi, không biết mình thực sự muốn gì, và luôn phải tỏ ra bình tĩnh trong khi bên trong là một cơn bão cảm xúc. "Bạn cảm thấy mình bị tổn thương nhưng không hiểu tại sao," bà viết. "Đó không phải là tính cách thật của bạn – đó là quá khứ đang điều khiển bạn."

Những người này thường thành công trong mắt người khác – họ được tôn trọng, ngưỡng mộ và đáng tin cậy. Tuy nhiên, bên trong, họ lại không tự đánh giá cao bản thân. Một nghiên cứu từ The Environmental Literacy Council (2025) chỉ ra rằng những trải nghiệm thời thơ ấu như bị bỏ rơi về mặt cảm xúc hoặc đối mặt với sự bạo hành thường dẫn đến lòng tự trọng thấp và nỗi sợ bị bỏ rơi mãn tính, khiến người ta không ngừng tìm kiếm sự công nhận từ người khác (The Environmental Literacy Council, 2025). Tiến sĩ Nagle nhấn mạnh rằng việc "giữ mình nhỏ bé" để được yêu thương chính là một dạng tự ghét bản thân (self-loathing), và để thay đổi, họ cần phá vỡ mô hình này.

Hành Trình Hồi Phục: Lấy Lại Tính Xác Thực

Vậy làm thế nào để thoát khỏi vòng xoáy của hành vi làm hài lòng người khác? Tiến sĩ Nagle đề xuất rằng bước đầu tiên là phải trung thực với chính mình. Điều này có thể bao gồm việc thừa nhận những cảm xúc thật như "Tôi không ổn với điều này," "Tôi không muốn sửa chữa mọi thứ," hay "Tôi đang tức giận." Mỗi hành động trung thực, dù nhỏ bé, đều giúp tái cấu trúc não bộ, chuyển từ trạng thái sinh tồn sang trạng thái tự tin vào bản thân. Theo Polyvagal Institute (2023), việc thực hành sự chân thật và xây dựng các mối quan hệ an toàn (co-regulation) có thể giúp hệ thần kinh điều chỉnh lại, giảm căng thẳng và lo âu (Polyvagal Institute, 2023).

Tuy nhiên, bà cũng cảnh báo rằng hành trình lấy lại tính xác thực không hề dễ dàng. "Nó sẽ giống như một sự phản bội," bà viết, "bởi vì hệ thần kinh của bạn vẫn tin rằng tình yêu là có điều kiện." Thay vì cố gắng ngừng làm hài lòng người khác ngay lập tức, Tiến sĩ Nagle khuyên rằng hãy bắt đầu bằng cách nhận thức được khi nào bạn đang rơi vào trạng thái này. Việc lắng nghe bản thân và đặt ranh giới là những bước đầu tiên để chữa lành.

Lời Kết: Hành Vi Làm Hài Lòng Là Một Hành Trình, Không Phải Đích Đến

Bài đăng của Tiến sĩ Lorwen C Nagle không chỉ là một lời cảnh báo về tác hại của hành vi làm hài lòng người khác mà còn là một lời kêu gọi hành động. Là một nhà tâm lý học lâm sàng với bằng tiến sĩ từ Đại học Texas tại Austin và được đào tạo chuyên sâu về liệu pháp nhận thức hành vi (CBT) tại Harvard, bà đã giúp hàng ngàn người – từ các CEO đến những chuyên gia đầy tham vọng – chữa lành từ bên trong. Thông điệp của bà rõ ràng: để sống một cuộc đời trọn vẹn, chúng ta cần học cách yêu thương và chấp nhận chính mình, thay vì tìm kiếm sự công nhận từ người khác.

Hành vi làm hài lòng người khác có thể bắt đầu như một cơ chế sinh tồn, nhưng nếu không được kiểm soát, nó sẽ trở thành một gánh nặng tâm lý kéo dài suốt đời. Hành trình chữa lành đòi hỏi sự dũng cảm, kiên nhẫn và trung thực với chính mình – nhưng đó là con đường duy nhất để tìm lại bản sắc thật và sống một cuộc đời tự do, không bị ràng buộc bởi nỗi sợ hãi hay sự kỳ vọng của người khác.


Tài Liệu Tham Khảo

  1. LeDoux, J. (2000). The Emotional Brain: The Mysterious Underpinnings of Emotional Life. Simon & Schuster.
  2. Maté, G. (2022). The Myth of Normal: Trauma, Illness, and Healing in a Toxic Culture. Avery Publishing.
  3. Porges, S. W. (2011). The Polyvagal Theory: Neurophysiological Foundations of Emotions, Attachment, Communication, and Self-Regulation. W.W. Norton & Company.
  4. Smith, J., Brown, T., & Lee, R. (2020). "The Link Between People-Pleasing and Anxiety Disorders." Journal of Clinical Psychology, 76(5), 890-905.
  5. The Environmental Literacy Council. (2025). "What Childhood Trauma Causes People Pleasing?" Retrieved from enviroliteracy.org.
  6. Polyvagal Institute. (2023). "What is Polyvagal Theory?" Retrieved from www.polyvagalinstitute.org.

Popular Posts